Hắn dám đối chọi trực tiếp với sáu người kia sao ? Có gan dám lấy một địch sáu thật sao ?
“ Lôi điện lực”. Phong Vân khẽ nhíu lông mày , thầm than trong lòng một tiếng.
Lôi điện lực này không phải ai cũng có thể sử dụng, hắn lại đang phải đối phó với sáu người liền, không biết sẽ như thế nào đây.
Hồng lam tương giao, điện thiểm lôi minh.
Nam tử kia tốc độ giao thủ thật đáng nể nha , Phong Vân chỉ thấy một mảnh hào quang chớp động, hoàn toàn không nhìn thấy bọn họ đối chiêu như thế nào cả .Ánh sáng lóe ra khắp nơi, Phong Vân thấy vậy liền chìm xuống, lặn xuống nước chạy lấy người.
Mấy vị cao nhân này mạnh hơn nàng rất nhiều lần, dù bên nào thắng lợi, nàng là người chứng kiến , cuối cùng sẽ phải nhận lấy cái kết cục tốt đẹp như thế nào, nhắm mắt lại cũng có thể đoán ra .Binh pháp tôn tử có ba mươi sáu kế. Tẩu vi là thượng sách. Nàng không phải là người nhàn nhã , có thể hóng hớt được mọi chuyện đâu ~ .
Chân vừa mới nhấc, còn chưa kịp động thì trên đỉnh đầu đã thấy tiếng gió đột nhiên vang lên , ngay sau đó một bóng người không biết từ hướng nào đến, dừng ở ngay trước mặt Phong Vân. Bọt nước văng tứ tung, ngăn cản đường đi của nàng.Đó là một trong sáu kẻ đuổi giết vị nam tử kia .Phong Vân dừng lại, nhìn sát thủ bị điện lôi truy sát trước mặt .Ánh mắt người đó giờ phút này khác hoàn toàn khi nãy, giờ đây trong mắt ngập tràn sự khiếp sợ :” không…không có khả năng…hắn…hắn lúc này ……là thời điểm …yếu nhất………’’ Lời nói tuy nhỏ lại đứt quãng nhưng lại hoàn toàn rơi lọt vào tai Phong Vân.Lúc này là thời điểm yếu nhất ? lời này là chỉ vị nam tử kia sao ?
Phong Vân nhìn chằm chằm sát thủ trước mặt đang từ từ chìm xuống , nàng ngay cả bọn họ giao đấu như thế nào cũng nhìn không ra, vậy mà đó chỉ là khi nam tử kia ở thời điểm yếu nhất, vậy vào thời điểm hắn mạnh nhất….Phong Vân có chút không dám nghĩ tới, nàng chậm rãi ngẩng đầu đứng lên.Tung tích của nàng đã sớm bị bại lộ mất rồi.
Trước mắt sáu vị sát thủ toàn bộ đã ngã xuống… Sáu người cùng nhau hợp sức mà ngay cả một chiêu của nam tử cũng không tiếp nổi .Lúc này nam tử đưa lưng về phía nàng,lam quang trong tay chợt bùng phát.Lập tức, một mảnh điện quang hiện lên quét qua khắp núi rừng , bụi đất bay lên.Phía trên thảm cỏ, chướng ngại vật toàn bộ bị quét đi, tan thành tro bụi, không lưu một chút dấu vết nào . Phong Vân đôi mắt đầy vẻ nhạc nhiên nhíu mày.” Hắn thật là mạnh nhaaa .”
Hồng y nam tử chậm rãi xoay người, đôi mắt xơ xác tiêu điều lạnh lùng nhìn Phong Vân.Phong Vân thấy vậy lập tức giơ tay lên cao, vẻ mặt tươi cười nhìn lên nam tử,miệng liên thanh nói:” Ta là đi ngang qua thôi mà , cái gì cũng chưa xem a…”
Nhưng không để Phong Vân nói xong, hồng y nam tử trong mắt ánh sắc lạnh chợt lóe , tay giơ lên, lôi điện màu lam liền hướng Phong Vân chém lại, ánh mắt như đang nhìn xem một con kiến.
Phong Vân thấy vậy mặt nhăn mày nhíu, đuổi tận giết tuyệt, đủ ngoan tuyệt nha.Trên mặt tươi cười không thay đổi, những ngón tay giấu ở dưới nước lại nhẹ nhàng run lên .Lập tức, trên tay nàng, chiếc vòng ngọc bích nháy mắt giống như mầm móng nảy mầm, bắt đầu sinh trưởng, kết thành hoa hình.
Lôi điện xuyên qua không khí bắn đến, đánh thẳng Phong Vân.
Phong Vân đáy lòng một tiềng hừ lạnh, trên mặt lại lộ ra biểu tình hoảng sợ, thét chói tai:” giết người a”.
Thanh âm rất sợ hãi, người lại không lui mà tiến tới hướng thẳng hồng y nam tử . Cứ thế nghiêng ngả lảo đảo kết hợp với tiếng thét chói tai, nhìn qua thật giống hoảng sợ không biết thế nào ứng phó, muốn tự đi tìm đường chết bình thường.
Hồng y nam tử thấy vậy, ánh mắt lại lãnh khốc, không chút biểu tình.
Ngay tại lúc này, hồng y nam tử thân thể đột nhiên run lên, ánh sáng chói mắt màu lam trên người nháy mắt biến mất, ánh sáng bắn vào Phong Vân kia cũng lập tức tiêu tán ở trong không trung.
-“ Chết tiệt” .Hồng y nam tử nhướng mày. Cự nhiên ở phía sau bắt đầu phát tác.
Bất quá, giết loại người vô dụng như vậy, dù phát tác cũng không vấn đề.
Nhưng ngay tại khi hồng y nam tử không có sợ hãi dù chỉ trong nháy mắt, nhanh chóng hướng đánh tới phía Phong Vân ,Phong Vân thân hình đột nhiên chớp động, tốc độ mạnh mẽ tăng lên, một đạo tàn ảnh hướng hồng y nam tử liền thẳng đường đi lên.
Cùng một lúc, một đạo ánh sáng lục sắc nhanh như điện bắn về phía hồng y nam tử. Hồng y nam tử nhận ra, sắc mặt đột biến, cũng đã né tránh không ra.
“ Phanh” Lục quang hiện lên, chỉ nghe phịch một tiếng trầm đục, vừa rồi hồng y nam tử với vẻ mặt cuồng ngạo đầy sát khí giờ đây đã ngã xuống.
Vừa rồi còn thần sắc đỏ bừng giờ đã bị che kín một tầng màu đen.
-“ Thực nhân hoa”. Thanh âm nghiến răng nghiến lợi cực độ bạo ngược vang lên.
Hồng y nam tử đảo tầm mắt nhìn chằm chằm vào người áo lục sắc trước mặt , trong mắt sát khí cơ hồ ngập trời. Chỉ thấy trên cánh tay hắn , một đóa hoa chỉ có ba cánh , mỗi cánh hoa là một màu khác nhau , đang gắt gao cắn cánh tay hắn, đóa hoa như đang run rẩy , nhưng vẫn tiếp tục dùng sức cắn hắn.Màu đen độc tố liền từ cánh tay hắn bắt đầu lan tràn , mà rễ cây lại chính là trên cổ tay của Phong Vân.
-‘’Tiểu Thực , nhả ra, nhả ra, thịt của hắn không thể ăn a ‘’ . Phong Vân vẻ mặt ban đầu hoảng sợ , nay lại vô cùng thản nhiên , cười tủm tỉm giật giật cổ tay , hướng về phía thực nhân hoa kia mở miệng.
Thực nhân hoa tam sắc – Hồng, Hoàng , Lam nghe thấy lời của Phong Vân liền ngẩng lên , phơi bày nụ hoa tuyệt đẹp , nhanh nhẹn thả cánh tay hồng y nam tử ra.Nhất thời lộ ra cánh tay của nam tử đã trong tình trạng huyết nhục mơ hồ. Thấy thế Thực nhân hoa có vẻ thực sự đã hài lòng , giật giật vô số những nhụy hoa nhỏ nhưng không khác gì những răng nhọn của hoa tâm , kiêu ngạo uốn éo thắt lưng.
Không chỉ có thế, nó còn ra vẻ hướng tới hồng y nam tử đang ngã xuống kìa hừ nhẹ một tiếng ra oai , sau đó một bộ dáng đắc ý bắt đầu lùi về phía cổ tay của Phong Vân, tiếp tục trên cổ tay Phong Vân mà nở rộ khoe sắc , không ngừng rung đùi đắc ý. Phong Vân nhìn thấy bộ dáng khoe mẽ ấy không khỏi thấy buồn cười , nhanh tay búng một cái thực thân hoa trên cổ tay : ‘’ Đắc ý cái gì a , nếu không phải chính hắn giữa chừng xảy ra chuyện , ngươi nghĩ ngươi cắn được hắn sao ? ‘’
Người này đột nhiên năng lượng bị tiêu tán, nàng có thể cảm nhận được rành mạch.Thực nhân hoa nho nhỏ vừa nghe thấy , cành lá liền đung đung đưa đưa , đóa hoa cũng hướng về phía Phong Vân lay động không ngừng , nhìn qua không khác gì một con mèo bé nhỏ giận dỗi, đang cùng chủ nhân kêu gào.
Phong Vân thấy vậy chớp mi cười thật tươi : ‘’ Hảo, hảo, hôm nay ngươi cũng có công , thưởng cho ngươi ăn đại tiệc a ‘’ Vừa nói một bên nắm lấy vạt áo , xoay người bước đi. Hoàn toàn chả thèm để ý đến hồng y nam tử bị ngã nằm kia. Thật là không khác gì trêu tức lại, loại này như là so hồng y nam tử không bằng một con kiến, thật là làm cho con người ta căm tức mà.
-‘’ Nữ nhân , lá gan xem ra khá to a ‘’ Hồng y nam tử thấy vậy , ánh mắt vốn lạnh như băng cao ngạo nay lại cơ hồ không khác gì lửa bốc lên đến tận chín tầng mây , dù bị trúng độc nhưng trong mắt hắn vẫn không có chút e ngại nào.
Phong Vân nghe đến phát ngôn cuồng vọng này cũng không thèm quay đầu , ném ra đúng một câu : ‘’ Ngươi coi ta không đáng , ta cũng chả coi ngươi ra gì ‘’
Ngươi không nói hai lời đã muốn giết ta , ta đây đối với ngươi thủ hạ lưu tình làm cái quái gì chứ
Bạn không thể tạo đề tài mới Bạn không thể viết bài trả lời Bạn không thể sửa bài của mình Bạn không thể xoá bài của mình Bạn không thể gởi tập tin kèm